Mấy ngày qua đi sang nhà nào tui cũng nghe mọi
người bàn tán về cái chết ? Sợ chăng?
Tui thấy mọi người người thường nói với
nhau, sống chết đều có số, vì khg phải mình cứ muốn chết ngay là được hoặc lựa
chọn cho mình ngày sẽ được chết….Hic…Hic.
Cũng vì vậy đã làm tui liên tưởng đến cái
chết của người Chị Họ.
Có lẻ là số trời đã định sẵn thì phải??
Chị, là 1 Cô Giáo vùng quê rất hiền người
dong dỏng cao, và anh Rễ cũng vậy, 2 Anh, Chị rất xứng đôi và cả 2 đều là Giáo
Viên , họ sống rất hạnh phúc và có được 1 bé trai rất kháu khỉnh, nhưng nếu như Mẹ chồng Chị khg quá khó thì hay
biết mấy, vì anh Rễ là con một.
Từ khi có cháu trai ra đời Mẹ chồng của chị
Họ mới cưng chìu Chị 1 chút.
Năm tháng trôi qua chị em chỉ liên lạc qua
những dịp về thăm Bác ở quê, hỏi thăm Chị và rất ít gặp nhau, vì Chị lấy chồng
và về nhà chồng ở tỉnh khác….
Nhưng có lẻ là mọi chuyện dường như đã được
sắp đặt sẵn từ trước…
Tháng 8 năm ấy trước khi ra đi chúng tui
cũng về quê chào Bà Con và có nhắn với Anh Họ gửi lời chào Chị.
Khi hay tin chúng tui sẽ ra đi, Chị đã
lên Saigon để chia tay với gia đình tui.
Hôm ấy Chị ở lại và chúng tui làm cơm mời
Chị , Anh Rễ ở lại dùng bữa, khg biết sao và như linh tính báo trước hay sao,
Chị cứ ngồi trước măm cơm cứ khóc và nói như trăn trối vậy.
Chị nói chắc gặp tui bây hôm nay sẽ khg có
dịp gặp lại nữa, rồi cứ thế mà khóc mặc tình cho chúng tui khuyên thế nào cũng
khg được.
Chị ở lại đêm đó và sáng hôm sau về sớm vì Chị phải đi dạy buổi chiều.
Vậy mà đâu chừng nữa buổi sáng hôm ấy, anh
họ gọi dt lên bảo Chị bị tai nạn giao thông trên đường về quê sáng hôm ấy , và
đã chết ngay sau cú té va chạm mạnh.
Chị ơi!
Vì thằng con của Chị đi chơi về khuya quá
nên sáng ra lái xe Honda chở Chị về nó ngủ gục vì vậy tai nạn đã xảy ra.
Một cái chết thật thương tâm và đã được an
bài sẵn?
Sống chết đều có số, chẳng ai muốn nó đến
sớm hay muộn, có điều người nào phận nấy, và sớm muộn cũng sẽ đến lượt mình "đi
du lịch" dài hạn mà "khg mua vé khứ hồi" phải khg các Bạn??
MTB nói rất chí lý! Bởi vậy ta phải chấp nhận và ko nên buồn quá! Biết vậy nhưng sao vẫn ko vui lên được...
Trả lờiXóaTui có nói đâu Giáo, là 1 ai đó nói tui bắt chước theo...huhu
XóaQua câu chuyện về người Chị họ của MTB, đúng là con người có số, đành tin thế, khi ta không thể làm gì khác. Chỉ mong chị sẽ rất vui ở một chốn khác chốn trần gian.
Trả lờiXóaMà này tôi chắc chắn MTB là người Nam bộ trăm phần trăm đấy, MTB có Anh Rễ, thế có Dượng Gốc không? Hihi! Dzọt!
Vâng, Chắc là Chị đang hạnh phúc bên anh Rể a Bác hiệp à, anh Rể cũng mất sau vài năm vì căn bệnh ung thư.
XóaBác Hiệp bộ đọc chữ "mang kính lúp" hay seo mà thấy chữ rõ thế...huhu
Mỗi người đều một lần sinh ra, một lần chết đi; nhưng khoảng cách giữa hai bờ sinh - tử này, có khi là thời gian rất dài, có khi chỉ là một khoảnh khắc.... đó em.
Trả lờiXóaAnh Minh Châu nói khg sai, cám ơn Anh đã chia sẻ nha.
XóaĐúng là đời rất vô thường , không ai có thể cưởng lại số phận mình được ,
Trả lờiXóaTrần thế chỉ là chổ tạm nương
Cũng như quán trọ ở bên đường
Mỗi người là khách dùng chân lại
Rồi cũng đi về chốn viễn phương
Em sang thăm chị MTB , chúc chị ngày cuối tuần vui vẻ nhiều nhé
Bốn câu thơ rất hay Quoc Lac à, Chị cám ơn em nha, chúc em nghĩ lễ thật an bình.
Xóa