Bao năm qua tui vẫn đi tìm câu trả lời cho
câu hỏi của mình, vẫn tìm mà khg dám hỏi, làm sao tui dám hỏi khi mưa rào lúc
nào cũng chực chờ ….vẫn kiếm mà khg biết kiếm ở đâu để có câu trả lời thật chính xác, mặc dù
trong thâm tâm tui đã biết nó sẽ như thế nào , nhưng lại khg ngờ sự thật lại
phũ phàng và có chút đắng cay quá.
Và cứ nghĩ sẽ chẳng bao giờ biết được câu trả lời và tui
đã khg tìm kiếm trong 1 thời gian khá dài.. vậy mà vô tình lại được biết qua 1 người Bạn của Anh, cổ họng tui như nghẹn
lại và thấy sao cuộc đời này lại quá bất công như vậy.
Chỉ là lòng thương hại, sao lại đau thế này
??
Có thể vô tình đùa giởn trên nỗi đau của
người khác hay sao?
Tại sao????
Vì gia đình tui nghèo??
Tui khg có điểm chuẩn như người mong muốn??
Tui khg có ăn học như bao người??
Hay là tại tui quá vô duyên?? Có lẻ là vậy.
Một diễn viên giỏi có học qua trường lớp,
nên vai diễn nào NGƯỜI cũng diễn khá đạt và thành công.
Một diễn viên rất đa tài.
Mỗi sáng tui đều dùng 1 tách cà phê khg
đường nhưng vẫn thấy ngon và khg đắng, còn sao hôm nay tui để thêm đường mà lại thấy đắng
và khg uống hết ly cà phê mới ngộ.
Có phải là cà phê họ rang bị khét??
Hay đường khg đủ ngọt để xua tan đi chất
đắng của cà phê??
Hay tui quên để đường ??
Một ngày thật đắng bên ly cà phê.
Một ngày thật chua chát bên ly chanh khg
đường.
Một ngày và chỉ ngày này, hôm nay thôi, sẽ
vĩnh viễn từ biệt, và sẽ trả lại người những gì khg thuộc về tui.
Biết nói gì đây hỡi người và trách ai??
Chỉ trách mình sao quá vô duyên lại ngộ nhận như vậy.
Biết nói gì đây hỡi người và trách ai??
Chỉ trách mình sao quá vô duyên lại ngộ nhận như vậy.
Ngoái nhìn đời rồi thầm lòng tự hỏi
Trả lờiXóaSao chẳng ngọt mà cứ cay đắng lòng
Cà phên đắng thêm đường hết đắng không
Còn đời cay cho thêm gì nhạt bớt
.
Bên nhân thế bao màn kịch thao diễn
Từng bước đêuc vẫn lũ lượt sảy ra
Sao đắng chát cứ nhè vào đời ta
Trong vòng xoáy cuộc đời không buông bỏ ........
........
TEM ...Mùa Thu Buồn nhé -
Chúc mừng Minh Lê nhận tem vàng nha, đúng là nhà thơ có khác...hic...hic, thanks Minh Lê đã ghé qua chia sẻ nha, nay tui ổn rồi.
XóaTheo HN nhớ khi đọc sách, đức Phật dạy rằng trong nổi khổ của con người có "oán tắng hội, ái biệt ly, cầu bất đắc" (có những gặp gỡ không mong muốn, có những chia ly tạo ra thương tiếc và cầu nhưng không được). Ở đời, không mấy ai luôn gặp thuận lợi, xuôi chèo mát mái cả, lúc thế này, khi thế khác, cũng đừng nặng lòng và suy nghĩ nhiều khi phải uống "cafe đắng", hãy xem mọi chuyện là thường, đừng quan trọng hóa làm gì cho khỏe em ạ. Vào FB của HN và giao mà cười MTB nhé.
Trả lờiXóaHôm nay em pha cà phe bỏ 8 ký đường nên hết đắng rồi anh Hongngoc ui...hihi. Thanks Anh nha. Anh Hongngoc khg thấy " em quậy" bên Face ngập lụt hay sao...Hihi
XóaChị ơi có lẽ cà phê đắng làm ta sực tỉnh trước những cạm bẫy cuộc đời mà nhất là vị đắng của cà phê ấy.
Trả lờiXóaXem như ta chẳng nợ gì người, buông xuống đi chị nhỉ? Cuối tuần thật hạnh phúc chị nhé!
Chẳng qua Chị có chút khùng điên nên lên đây lảm nhảm tí thôi em à, cám ơn em đã chia sẻ nha, chúc em luôn hạnh phúc và vui bên gia đình nha Bằng Lăng Tím.
XóaÀ, tường mới nhà chị rất đáng yêu đấy nhất là màu tím!
Trả lờiXóaHuhu....qua nhà khg khen Chị mà lại khen bức tường....hic...hic.
XóaChị Tím thấy màu tím là khoái liền à. Hi. Chị MTB lần sau uóng cafe để em pha cho nhé, chuyên gia pha cafe đấy, đảm bảo ko đắng đâu.
Trả lờiXóaTìm thì "phái" tim mà Út..hihi. Bây giờ Chị uống sữa khỏi sợ đắng Bích Kiều à...Hihi Thanks em.
XóaThu Buồn đâu...? cho ly cà phê đắng chia sẽ đi...
Trả lờiXóaHuhu.....Nghe kêu "lớn tiếng"...em sợ qué, cà phe hết luôn rồi anh Thìn à...Haha.
XóaKhi đọc bài viết này Kén Em muốn nói với Hưa vài cảm nghĩ, dù biết rằng em ít khi tìm được sự đồng cảm nơi chị vì 2 chị em mình tính cách, suy nghĩ trái ngược nhau. Nhưng em vẫn muốn nói, vì người ta vẫn có câu nói “mưa dầm thấm đất” dù trên blog hay là trò chuyện với chị thì em vẫn giữ sự thẳng thắng vì em biết Hưa có lắng nghe, có suy nghĩ, còn có thay đổi được hay không? Em kg biết. Sau bao năm đi tìm kiếm 1 câu trả lời, ngày hôm nay câu trả lời “Chỉ là lòng thương hại” tuy rất phũ phàng, rất đắng cay nhưng giải tỏa được trong Hưa một thắc mắc, một câu hỏi “Vì sao?” hay “Tại sao?”, nếu là em, nhiêu đó là đủ, đơn giản là tìm câu trả lời cho câu hỏi do chính mình đặt ra trong suốt thời gian qua là được rồi. Đừng tự mình, trói buộc vào một mắc xích khác bằng những lý lẽ do mình nghĩ ra nữa Hưa à. Mỗi người có hoàn cảnh, tính cách khác nhau, người này không nhận ra được tính cách của mình thì sẽ có những người khác. Đừng đưa mình vào bất kỳ khuôn khổ nào, “nghèo, không có học, không đủ tiêu chuẩn, vô duyên,…” đó không phải là những điểm để đánh giá một con người, chẳng lẽ những người ai nằm trong những lý lẽ của Hưa đều bị thương hại hết hay sao? Hoàn cảnh hay tính cách đều có thể tự mình khắc phục được hết vì con người luôn tồn tại ưu và khuyết điểm, tại sao ở Hưa chỉ có khuyết điểm mà không đưa những ưu điểm của mình ra để mình có thêm tự tin mà phấn đấu vậy Hưa. Một lần nữa, em mong rằng, từ bây giờ Hưa đã tìm được câu trả lời rồi Hưa tự cho phép mình một cách nghĩ thông thoáng thay vì cứ gò ép mình lại. Khổ tâm lắm Hưa à.
Trả lờiXóaNhững điều Kén nói Hưa hiểu mà, và luôn suy nghĩ nhiều lắm Kén à, và vẫn luôn lắng nghe những lời chia sẻ, động viên khg những của Kén Em mà còn các bạn khác nữa, Hưa vẫn luôn trân trọng những tình cảm mà các bạn đã dành cho Hưa, mặc dù có lúc Hưa "bị chém tơi tả" nhưng " miệng vẫn tươi cười" bảo hem có seo còn trong lòng thì trăng sao tối thui...Huhu.
XóaNói gì đi nữa Hưa vẫn luôn thán phục những lời" chém" của Kén Em dành cho Hưa...hic...hic, vả lại kén có thấy bây giờ Hưa dám treo banner có hình của mình là hưa thay đổi nhiều lắm kén à, chẳng qua thời tiết có chút nắng mưa thôi Kén à, thanks Kén Em đã chia sẻ với Hưa nha.
Khg có anh Cả ở nhà Kén với hỉ lúa xúm nhau " chém " Hưa nghen....Anh Cả ơi...huhu
Bao năm em mải đi tìm
Trả lờiXóaMà sao vị đắng nằm im chốn này?
Thôi thì như gió thoảng bay
Để cho ta lại trong tay hỡi người!
Chúc cho MTB sớm tìm được vị ngọt của tình yêu!
Mùa Thu Buồn cám ơn Bantaysach đã ghé qua chia sẻ nha, chúc Bác chiều an bình.
XóaMTB ui, hồi nào giờ chỉ là giáo thích giỡn tưng tửng với bạn thui để cho đời nó nhẹ bớt cái sự phải suy nghĩ nặng nề, và đó cũng là quan điểm sống mới của giáo: Mọi chuyện là nước chảy mây trôi, là một thoáng rong chơi trong cuộc đời, không có gì phải quan trọng, chỉ là nhẹ nhàng cho qua... Lúc nào bức xúc quá, buồn quá, ta viết lên vài dòng để mọi người chia sẻ cùng ta, và rồi... hết! Không thèm lưu giữ những điều nặng nề trong tâm trí bởi vì kiếp người mong manh lắm MTB ui! Ta ko nên tự đầu độc mình bằng những gì người khác nghĩ về ta, hơn nữa chỉ có 1 người thôi, dù là người gần gũi với ta, nhưng cũng chẳng quan trọng gì, cho qua tuốt!
Trả lờiXóaGiáo cũng đã từng bị một bài học còn nặng nề hơn bạn nữa! Giáo đã bị người ta du vào một trò chơi, mà mình tưởng thiệt, hóa ra chỉ để người ta lấy mình làm một thành tích, là một trò vui cho họ và người yêu của họ, hehe... Nhưng bi giờ giáo ko hề buồn và cũng hết giận họ lâu rồi, thỉnh thoảng còn ghé "nhà" họ thăm hỏi nữa. Lòng hoàn toàn bình lặng vì chẳng có gì quan trọng cả mà! "họ không chọn lựa ta có nghĩa ta thuộc về một chọn lựa khác", bạn ko nghe Nguyễn Phong Việt nói hả?
Chưa bao giờ giáo nói chiện của giáo cho bất kỳ ai nhe, dù là bạn bè thân thiết nhứt. Nhưng giờ thì giáo nói rất công khai nè, không hề ngại ngùng, xấu hổ vì giáo ko muốn bạn của giáo phải bi lụy, phải xuống tinh thần vì một con người hơi... kém cỏi, hehe... Họ kém vì họ phải vận dụng đến lòng thương hại trong một chuyện lẽ ra phải thẳng thắn ngay từ đầu để tránh việc ngộ nhận!
Vậy thì bạn ui, cố lên nào! Cuộc đời ko phải bao giờ cũng như ý ta mong muốn, con người ta lỡ đặt niềm yêu ko phải lúc nào cũng xứng đáng. Bởi thế nên ta phải cố gắng vượt qua vì cuộc sống đáng quý lắm bạn à. Nó đáng quý bởi nó mong manh và từng ngày ta phải cố sống với nụ cười, mà ko được cười gượng nhe bạn, cười ra tiếng hehe... như dzầy nè! hehe...
Thương bạn nè!
Mùa Thu Buồn cám ơn Giáo đã chia sẻ những lời thật dễ thương nha.Thời tiết có chút thay đổi nên tui nắng mưa tí rồi hết thôi Giáo à. Giáo thấy khg?? Tui vẫn sống tốt, vẫn cười tươi mà....Huhu
XóaLâu ngày sang thăm MTB được uống cà phê đắng.Nhưng mình tự hỏi có phải cà phê đắng không nhỉ,khi mình mãi quen uống cà phê không đường mà vẫn thấy rất thích.Ôi,cũng chỉ tại cái khẩu vị chủ quan của mình rồi....Chúc vui và an nhé MTB!
Trả lờiXóaMùa Thu Buồn cám ơn Quỳnh Lý Đức nha, cà phê đắng nhưng giờ để thêm đường chắc khg đắng nữa đâu Lý Đức à...Huhu
XóaNhâm nhi đi MTB, dẫu điều đó ngọt hay đắng!
Trả lờiXóaVẫn đang nhâm nhi cho biết nó đắng hay ngọt đây Bác Nô ơi...Huhu
XóaCâu hỏi mà bao năm qua chị chưa có đáp án, bây giờ thì đáp án đã có, tuy đắng cay, phủ phàng, nhưng sự thật vẫn hơn chị à, cuộc đời thường không như mong muốn, hãy đón nhận nó như một lẻ đương nhiên của kiếp người, rồi thời gian sẽ qua đi, nỗi buồn kia cũng mờ dần theo năm tháng, hãy mở lòng ra chị nhé, đừng sống mãi với quá khứ, cũng không nên tự trách bản thân mình, con người ai cũng có cái thế mạnh yếu riêng, cái tự ti, mặc cảm mới là liều thuốc độc giết chết bản thân ta.
Trả lờiXóaEm trai sang thăm chị, lắng nghe lời bài hát và có đơi lời tâm tình cùng chị, mong một ngày, nụ cười sẽ nở trên môi chị!
Chị cám ơn GH nha, chị khg sao đâu em, chỉ là những cơn mưa nắng thất thường tí thôi em à, luôn bình an nha GH.
XóaGiọng này chắc đắng tới tam Thu cũng chưa hết !
Trả lờiXóaTam Thu vẫn còn ít lắm " Chú Aqaqaqaqaq" à...Kaka
XóaChào bạn nhá. chúc bạn ngày mới vui vẻ HP
Trả lờiXóaChào Phong Vân , chúc Phong vân chiều an bình.
Xóa