Câu chuyện rất hay và thật cảm động nên tui khg thể lướt đi mà khg mang về , để chia sẻ với tất cả các Bạn, mặc dù vẫn biết có người đã đọc qua câu chuyện này.
Vào một đêm Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một người bạn nhờ giúp đỡ. Con
đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con mương sâu với cây cầu bắc
ngang. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân chúi về phía trước, cơn đau
đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa.
Chị bò phía bên dưới cầu.
Đơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai .
Không có gì ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ
áo quần và quấn quanh mình đứa con bé xíu, vòng từng vòng giống như một
cái kén. Thế rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và
kiệt sức bên cạnh con.
Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà mẹ nghe một tiếng khóc yếu ớt bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu, đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.
Bà đem đứa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.
Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà mẹ nghe một tiếng khóc yếu ớt bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu, đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.
Bà đem đứa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.
“Chắc là cậu bé sẽ không cởi bỏ tất cả –
bà mẹ suy nghĩ – Cậu sẽ lạnh cóng!”. Song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và
đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà
nghe cậu bé gọi người mẹ mà cậu chưa bao giờ biết: “Mẹ đã lạnh hơn con
lúc này, phải không mẹ?”. Và cậu bé òa khóc…
Tình mẩu tử thật thiêng liêng! Chị à, sáng sớm đọc câu truyện này mà em thấy mắt cay cay. Có phải nhân gian vẫn nợ nhau một chữ tình không nhỉ?
Trả lờiXóaTuần mới an vui và vô ưu như là chị mỗi ngày nhé!
Chị đọc mấy lần mà mắt vẫn nhòe em à.Tình mẫu tử luôn là thế mà em,thanks em ghé thăm và đọc qua bài viết thật cảm động này, chúc em ngày mới nhiều bình an hơn nha.
Xóađúng vậy tình mẫu tử là thế người mẹ thật phi thường
Trả lờiXóatheo chân qua thăm MTB chúc luôn vui
<img src="http://afamily1.vcmedia.vn/k:vccccccccccccZjB8YmlKbNA5ZNIuC/Image/2013/05/a30-30597/nhung-hinh-anh-ve-me-lam-rung-dong-hang-van-trai-tim.jpg".jpg
Mùa Thu Buồn cám ơn Duchuy ghé qua đọc và chia sẻ nha. Chú Duchuy ngày mới nhiều an vui.
XóaSao tui qua nhà của Duhuy lại lạc bước vào nhà chị Kim Lê vậy???
Mẫu chuyện về tình mẫu tử thật cảm động chị à, em trai sang thăm chị, chúc chị một ngày dịu mát !
Trả lờiXóaRất hay và cảm động vì thế Chị mới mang về post lên chia sẻ em à, ngày mới nhiều an lành nha em.
XóaMĐ ghé thăm bạn nè.Chúc bạn tuần mới vui nhé
Trả lờiXóaMùa Thu Buồn cám ơn Minh Đong ghé thăm nha, chúc Minh Dong chiều an lành.
Xóabạn ơi bạn nhấn vào chữ thiết kế bạn vào bố cục, bạn chỉnh thanh rông 960 còn cột dọc bạn để 300 cho blog ddephj bạn ạ
Trả lờiXóaMùa Thu Buồn cám ơn Minh Dong đã hướng dẫn nha, tại dạo này tui bận tí việc nên chắc sẽ làm sau.
XóaCon qua hết thuở dại khờ
Trả lờiXóaSao giờ con mới thẫn thờ nhận ra ?
Đã bao ngày tháng trôi qua
Mẹ con trầm lặng - sương pha nhạt màu
Hoàng hôn cứ mãi buông mau
Mẹ thì xế bóng - con nào hiểu nơi ?
Con vui cùng với đất trời
Còn tuổi xanh Mẹ đánh rơi bên đường
Em Chúc chị làm ăn phát đạt và luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc sống !
Bài thơ đọc thấy đau lòng quá Quốc Lạc, chị cám ơn em nha, chúc em ngày mới nhiều an lành.
Xóabài viết cảm động lắm MTB à! đây là một trong những câu chuyện hay nhất về tình mẫu tử.
Trả lờiXóasao banner của bồ tèo mất tiu thiệt rùi? làm sao đây? chạy đi hỏi sư phò đi MTB ui! hic...
Đúng là cảm động và rất hay, nên tui mới post lên chia sẻ đó Giáo à. Mấy ngày nay tui đang chạy tìm sư phụ hỏi nhờ giúp mà chưa được Giáo à. Thanks Giáo nha.
XóaMột câu chuyện hay và sâu sắc đó em
Trả lờiXóaChúc em chiều vui nhé
Muà Thu Buồn cám ơn Minh Châu nha, chúc Minh Châu ngày mới an vui nha.
XóaXúc động và đáng để suy ngẫm MTB nhỉ?
Trả lờiXóaĐúng vậy Tam Anh à, thanks Tam Anh nha, chúc Tam Anh ngày mới nhiều an lành.
XóaTình Mẹ cao cả như vậy đó!
Trả lờiXóaSống vì con, chết cũng vì con...
Câu chuyện thật cảm động. Hôm qua anh coi ti vi tường thuật về một phiên tòa xử mẹ kiện con gái đòi chia nhà ( khi chồng bà chết đã di chúc cho 01 đứa con gái phần của mình là 1/2 ngôi nhà). tòa hòa giải nhưng bà nói nhất định không thèm nhìn mặt mấy đứa con ấy ( 01 gái và 01 trai) vì mười mấy năm nay tuy ở chung nhà nhưng chúng chưa bao giờ để ý, hỏi han, quan tâm đến mẹ...ĐAU!!!
Con cái luôn làm khổ Cha, Mẹ mà A. Tám. Làm sao khg đau khi chính những người con mình sanh ra mà lại đi tranh dành như thế, tuy đau buồn thật đấy khi Mẹ , Con đưa nhau ra trước tòa nhưng người Mẹ làm thế liệu có phải khg A.Tám??Em cám ơn A. Tám đã chi sẽ thêm về tình Mẫu Tử nha.
XóaBỏ nhà trống thế này, mất của là đúng rồi nhóc ơi!
Trả lờiXóaTại em đi kiếm Sư Phụ về phụ sửa nhà mà Chị...Huhu
Xóa