MẸ ƠI! CHÂN CỦA MẸ SAO THẾ? GIÀY CỦA MẸ ĐÂU RỒI???
Bài này tình cờ tui đọc được bên nhà chị Kim Thanh , nên xin phép Chị đem dìa post lên để mọi người vào xem và cùng cảm nhận nha. Bài viết này rất xúc động , và rất cám ơn tác giả đã cho chúng ta đọc được 1 bài thật hay và cảm động .
Blog của chị Kim Thanh : http://phuthuygaodua.blogspot.com/
Một câu chuyện cực kỳ cảm động...
Sưu tầm: Võ Như Quỳnh
Lưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm. Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.
Nhìn những phạm nhân khác thỉnh thoảng lại có người tới thăm nom, còn
được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn thấy mà
thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm
những đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương rất nhớ bố mẹ.
Sau khi gửi biết bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất cứ hồi âm nào,
Lưu Cương hiểu, bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệt vọng, Lưu Cương
lại viết thêm một bức thư nữa, nói là " nếu bố mẹ không đến thăm con, bố
mẹ sẽ mãi mãi mất thằng con này.". Đây hoàn toàn không chỉ là lời nói
suông, những phạm nhân bị vào tù do tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh
vượt ngục. Nhưng Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không
còn thương xót, đoái hoài đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương
nữa?
Hôm ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương đang bàn bạc với mấy
"đại ca đầu trọc" về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật lại: "Lưu
Cương, có người đến thăm!" Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù nhân,
Lưu Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi
nhiều đến mức con trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã
bạc trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ
quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết
máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.
Hai mẹ con cứ thế đứng nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu Cương mở lời, nước
mắt mẹ đã trực trào từ đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt nước mắt,
vừa nói: "Tiểu Cương à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn
tâm. Thực sự là không có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh,
mẹ phải chăm sóc bố con, đường lại xa xôi…." Đúng lúc ấy, có anh quản
giáo bưng đến cho mẹ Lưu Cương một bát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình
nói: "Bác ăn đi cho nóng rồi lại nói chuyện tiếp ạ." Mẹ Lưu Cương vội
đứng dậy, xoa xoa tay lên người, nói: "Thế này sao được". Quản giáo đặt
bát canh vào tay mẹ Lưu Cương, cười, nói: "Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ
ăn một bát mỳ trứng của con trai không được sao?" Mẹ Lưu Cương không
nói gì nữa, cúi đầu ăn "sụp soạp". Bà ăn một cách ngon lành như mấy ngày
chưa được miếng cơm nào vào bụng.
Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân sưng đỏ, nứt bao vết máu
của mẹ, xót xa hỏi: "Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy của mẹ đâu rồi ạ?" Chưa
kịp đợi mẹ trả lời, quản giáo liền tiếp lời: "Vì bác đi bộ nên mới thế,
giầy của bác đã bị rách từ trước rồi."
Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm dặm, hơn nữa đoạn đường
núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa lên đôi chân của
mẹ: "Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?"
Mẹ vội thu chân vào, nói: "Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà", mẹ
thở dài, "Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa
năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao
nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng
trách bố mẹ con nhé."
Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: "Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?"
Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ
đang lau nước mắt, mẹ nói: "Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố con à?
Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho
ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ."
Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáo đi đến, trong tay cầm một ít
tiền, nói: "Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác
không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng
lắm ạ!"
Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: "Sao thế được, con bác vẫn còn ở đây, các
cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn thọ
cho bác lắm!"
Anh quản giáo run run giọng nói: "Phận làm con đã không những không cho
bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng suy nghĩ, để
bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần về,
thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?"
Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng: "Mẹ!" Sau đó
không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh
quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.
Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề
khác: "Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra
phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào." Vừa nói,
người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn
lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có
mặt đều lặng người đi.
Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác
thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái nào. Không cần
nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ Lưu Cương
lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: "Con ạ, đừng trách mẹ đã làm
như vậy, quả thật là ở nhà không còn thứ gì có thể mang đi được nữa…."
Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao
tải thứ hai, đó là một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: "Mẹ,
đây là cái gì thế mẹ?" Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm
chặt lấy chiếc hộp: "Không….không có gì đâu con….." Lưu Cương giành lấy
như phát điên, toàn thân run lên bần bật: "Mẹ, đây là cái gì?!"
Mẹ Lưu Cương ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ
lay động. Một lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: "Đấy là…bố con! Vì gom
góp tiền đến thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con
bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không
đến thăm con được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông
ấy đến thăm con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…"
Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: "Bố, con sẽ thay đổi…"
Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm
phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết
vang đến tận đến trời xanh…--------------------------------------
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha.
Tần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân Cha che chở đời con.
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không ?
*******************************************
Vô Ngôn !!!
Trả lờiXóaEm cám ơn anh Trang Chu, chúc Anh nhiều sức khỏe và công việc đều trôi chảy nha .
XóaAi còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.
Trả lờiXóaĐừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không ?
Một câu chuyện rất cảm động, chúc bạn an vui
Câu chuyện rất xúc động và rất đau lòng phải khg Minh Châu , chúc Minh Châu ngày đầu tuần nhiều niềm vui nha .
XóaAnh ghé thăm Mùa Thu Buồn nhé . Chúc MTB luôn vui vẽ hạnh phúc nha
Trả lờiXóaMùa Thu Buồn cám ơn Anh Tien Le ghé thăm và xin lỗi vì đã trả lời chậm nha , chúc Anh ngày mới nhiều niềm vui .
Xóabiểu ngừ ta có hiếu với mẹ chắc là MTB có hiếu số 1 nhe!
Trả lờiXóacòn số 2 để giáo! hehe...
Nếu có hiếu mà có người biểu , vậy giaolang nghĩ BỤT CÓ LINH hay khg ??????Thấy bài viết hay và cảm đông nên tui xin về post lên để mọi người vào đọc và rơi rơi những cơn mưa rào chút ít đó Giaolang ơi .
XóaXưa nay, nước mắt bao giờ cũng chảy xuôi không bao giờ chảy ngược. Dù con có hư hỏng đến đâu, bố mẹ cũng không bao giờ dứt bỏ khúc ruột của mình. Thế mà người con đã trách nhầm bố mẹ .Câu chuyện thật là cảm động !
Trả lờiXóaSuy rộng ra, trước khi trách cứ một ai, ta phải đặt một câu hỏi ngược lại, ví dụ : Lâu lâu không thấy người bạn đến thăm mình, mình trách người bạn đó là nhạt tình,hờ hững với bạn bè . Có biết đâu người bạn đó đang bị bệnh thập tử nhất sinh . Tại sao ta không nghĩ đến tình huống đó, đã vội trách bạn ? Có phải là do tính ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mình ?
Cảm ơn em gái đã đăng lại một bài hay đáng phải suy ngẫm .
Em gái rất vui và may mắn lắm khi mỗi lần huynh sang và có lời khuyên bảo , lúc nào Huynh sang em cũng nhận được những câu khuyên răn rất hay và có ý nghĩa lắm Huynh à , em rất cám ơn huynh Thảo Dân và chúc Anh luôn nhiều sức khỏe để dạy bảo các Em Huynh nhé .
XóaĐúng là:
Trả lờiXóa"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha." MTB nhỉ?
Tình yêu thương của Ba, Mẹ luôn dành cho các con của mình ,những người con như chúng ta khg gì có thể trả hết phải khg Tim. Ngày đầu tuần đầy yêu thương nha Tim .
Xóasáng sớm qua tìm cà phê độc được entry thấm quá...Chào buổi sáng MTB!
Trả lờiXóaNhà khg có cà phe, vậy mời Quỳnh tách trà sen nha ..hihi. Một bài viết trên cả tuyệt vời ha Quynh , ngày mới vui nhiều nha Quynh .
XóaChỉ có con bỏ cha mẹ chứ cha mẹ không bao giờ bỏ con ( chỉ trừ những người không còn nhân tính)
Trả lờiXóaĐầu năm chúc MTB an khang, hạnh phúc.
Mùa Thu Buồn cám ơn Xuân Khanh nha , đôi khi Ba, Mẹ họ bỏ con khg phải vì khg còn nhân tính ,vì 1 hoàn cảnh bắt buộc nào đó bắt họ làm như thế thôi Xuân Khanh à .
XóaĐọc bài viết lòng rất bùi ngùi ! Đã làm mẹ mình càng thương nhân vật mẹ hơn...Cầu mong đừng phải có người mẹ nào đau khổ như thế - cầu mong những đứa con đều ngoan .Cảm ơn Mùa Thu đã st một chuyện rất hay.
Trả lờiXóaChúc Mùa Thu ngày mới an lành và thật đẹp . Thân mến.
Lời cầu mong của Thuy Du nghe thật ấm áp và Mùa Thu Buồn cũng hy vọng và cầu mong sao những người con đừng để Ba, Mẹ mang nỗi buồn đau , mà hãy để nụ cười của Ba, Mẹ luôn rạng ngời trên khuôn mặt thân yêu và kinh trong ấy nha . Cám ơn Thuy Du và chuc Thuy Du ngày đầu tuần nhiều niềm vui .
Xóahay lam chi,chuc chi luon vui nha
Trả lờiXóaVì đọc rất hay và cảm động nên chị xin bên nhà chị Kim Thanh mang về đó Thùy à , chúc em ngày đầu tuần vui và hạnh phúc em nhé .
XóaỦa, lời bình mới đây mất rồi, hic...
Trả lờiXóaBài viết rất hay, người viết có phong cách đơn giản nhưng không kém phần điêu luyện và tạo nhạc cảm cao. Năm mới ngọt ngào nghen hóc.
Anh bình bên bài trước mà lại kiếm ở bài này ...lẩm cẩm gòi anh lá Bàng ơi ..hihi. Bài này càng đọc càng hay phải khg anh Lá Bàng ,em chúc Anh ngày đầu tuần nhiều an lành nha .
XóaPhusa sang thăm bạn đây,
Trả lờiXóaĐể có lời bình mới nhất,khỏi phải tìm kiếm từng bài, bạn chịu khó một chút nhé ( cũng dễ thôi)
vào trang này(copi rồi dán vào google, nó tìm cho)
http://thantoc.blogspot.com/2008/09/widget-hin-th-cc-comment-gn-y-khng-cn.html
có cái ô chứa code dưới hàng chữ màu đỏ (Widget hiển thị các comment gần đây không cần file js) copjpy hết các chữ trong khung
- trở lại blog vào THIÊT KẾ - BỐ CỤC - TIỆN ÍCH- CHỌN ô JAVA SCRIP/ HTML trong phần tiên ích, - chọn ô to ở dưới dán code này vào,
chỉ cần sửa chữ thantoc bằng tên blog của mình
http://thantoc.blogspot.com/
(ô nhỏ phía trên là ô tiêu đề để mình đạt tên cho nó VD Lời Bình mới.... hay gì thì tùy
Nhớ Bấm lưu nhé,
Thử ngay đi, nhiều người làm được rồi đấy, cố gắng nhé
chúc thành công
Mùa thu Buồn cám ơn PhuSa nha , có nhỏ em làm dùm rồi như hiện giờ PhuSa thấy đó , chúc ngày mới nhiều niềm vui nha PhuSa.
XóaAlo! Chị Mừ ơi, ngày mới vui nha.
Trả lờiXóaKêu ai dzợ........huhuhuhuhu
XóaBên này hỏng có icon :(( làm Út sợ. Hehe.
XóaChị quăng hết lời Com xuống dưới cuối cùng kìa. hi hi. Đucợ rồi đó chị yêu ;D
XóaChị cám ơn Út nha, khg có Út làm dùm Chị đâu có biết làm , em giỏi quá đi , giữ gìn sức khỏe nha Út .
XóaXúc động và thấm thía .
Trả lờiXóaĐúng vậy Diep à, chúc Diep sẽ bình an nơi khu đô thị mới này nha .
XóaHưa ơi, sao nhà cửa vắng teo vậy Hưa...hichic...Cuối tuần vui nhiều nhé Hưa !
Trả lờiXóaNhà vắng tại khg có Kén Em qua thăm Hưa mà ..hihi, giữ gìn sức khỏe nha Kén Em, Hưa cám ơn Kén nha .
XóaChị ơi...cuối tuần vui vẻ há !
Trả lờiXóaXin lỗi Jacky Chị trả lời chậm nha , chúc em ngày mới nhiều niềm vui .
XóaCuối tuần vui em nhé !
Trả lờiXóaEm cám ơn anh Bình , đêm an giấc và ngày mới nhiều bình an nha anh Bình .
XóaĐọc xong nghe mắt ướt
Trả lờiXóaNgậm ngùi thương mẹ yêu!
Bài viết cảm động quá MTB ơi!
Em cũng thế Chị à, đọc mấy lần vẫn thấy hay và rất cảm động, em cám ơn Chị và chúc Chị đêm an giấc Chị nhé .
XóaGhé qua thăm MTB, đọc được entry hay thế, quả thật ai còn mẹ vẫn là người hạnh phúc nhất trên đời , kết thúc câu chuyện làm người đọc suy nghĩ nhiều, có đôi lúc sự hối hận tuy muộn màng nhưng vẫn đáng quý và trân trọng hơn là kg biết hối nhận, đúng kg MTB, con người ai cũng có thể có những lỗi lầm, nhưng nhìn ra lỗi và sửa đổi được mới là điều nên nói... CN vui nha MTB
Trả lờiXóaDạ đúng Chị à, rất hạnh phúc khi những ai còn có Mẹ , Mẹ là tất cả đối với những người con như chúng ta phải khg Chị .Em chúc Chị đêm an giấc nha .
XóaNhỏ này!
Trả lờiXóaCứ cái gì nói về Mẹ là y như rằng nhỏ muốn hóc nhè!!!
Hic...
Chị NT chỉ được cái nói đúng ko à ta ơi. Út nhất trí
XóaLớn rồi em đâu có hóc nhè , mà hóc thật Chị ơi ..hihi, hông biết ai cũng " nhỏng nhẻo " dzị ta..hihi
XóaCũng may cho Út , bên này hông có mấy cái icon , NHƯNG Út hãy đợi đấy .....Em chúc Chị và Út luôn nhiều sức " phẻ " để mơi mốt dẫn em đi măm măm nha .
Ghé thăm em và đọc lại bài thấy lòng buồn hơn. Chị đang ở SG nhưng chẳng đi chơi đâu cả vì suốt ngày chăm con út ở Bệnh viện.
Trả lờiXóaBài này càng đọc càng thấy hay Chị ha, thế Út hôm nay đã đỡ chưa Chị ? Chị có gặp chị Kim Thanh hay khg ? Em chúc Út mau bình phục và Chị giữ gìn sức khỏe nha .
XóaRất cảm động cho tình yêu đôi lứa.
Trả lờiXóaAnh Sato mỗi lần qua comment làm em cười té ghế luôn nè ...haha. Chúc Anh nhiều niềm vui bên công việc nha .
XóaCẩn thận khi cười nhá, phải gọi bồ ngồi bên mới được cười, rồi vờ té vào nhau cũng được.
XóaAnh Sato vui tính quá , mà nhà em " khg có trồng lúa " , vì vậy đâu có làm bồ chi anh Sato ơi ..hahaha
XóaÉm chèo chị Nhợn Hưa...... èo éo eo....
Trả lờiXóaChúc tuần mới sức khỏe, dzui nè Hưa ơi... Út dzìa!!!
Chị Hưa làm em khóc rồi. Em bắt đền chị.
XóaÚt chèo mà làm Hưa giựt cả miền..hihi Chị xin lỗi vì làm Út hóc khi đọc bài này nha , vậy đem hết qua đây Hưa nhận hết coi như Hưa đền cho Út Cưng của các Anh, Chị ha. Giữ gìn sức khỏe và vui nhiều nha Út .
XóaBài viết cảm động
Trả lờiXóamời li cofe chiều nhé ban
Mùa Thu Buồn cám ơn Melody nha, hẹn ở quán cà phe cũ nha ..hihi, ngày mới nhiều niềm vui nha Melody .
XóaHóc quên mất LB rùi, đang hóc đây, híc..híc...
Trả lờiXóaAnh Là Bàng lớn rồi mà " nhỏng nhẻo " quá ta . Hóc sang bên nhà ai măm măm mới dìa nè ..hihi, Muội chúc Ca Ca đêm an giấc nha .
XóaCòn anh LB quên cả công chúa bé bõng luôn rồi, sao MT theo avatar này của anh vào blog ko được , phải bấm vào google địa chỉ của anh mới vào được . Ngày mới vui vẽ anh LB và MTB nhé.
XóaChắc gần Têt nên anh Lá Bàng bận việc , nhưng đừng vì thế mà qua nhà tui hóc nha cô công chúa bé bỏng ..hihi.
XóaMùa Thu Buồn cám ơn Hieu Trung Ho nha , chúc Anh ngày mới nhiều niềm vui . Mùa Thu Buồn đã làm sai cái code gửi hình trong lời comment , mà chưa sửa lại, vì vậy mong Anh thông cảm nha .
Trả lờiXóaChị ơi! Út đâu có cài chế độ gõ kí tự khi nhận xét đâu? Ai vào bình cho Út cũng đều vậy mà, ko phải gõ kí tự mà. Hic
Trả lờiXóaHôm trước thì Chị bình khg gửi được , nay vào lại gõ ký tự , mõi tay muốn chít luôn gòi ..huhuhu, sao kỳ vậy ..huhu
XóaMT ko nhận được Mail giờ vào mới thấy nè , MT vẫn thấy có một ảnh lịch đó MTB , còn MTB qua nhà MT có thấy hình hoa sen màu vàng nằm ở dưới 2 con chim đang bay có dòng chữ " Mãi mãi là tình bạn đẹp " và nó năm trước những bài đã đăng đó ko ..??? MT tải ảnh ở " GOOGLE CHROME " cho nhanh thì thấy nó ở blog , còn đến khi sử dụng " INTERNET EXPLOIRER " thì ko thấy nó đâu cả , ko biết lý do gì ..??? xem giùm MT nhé ., cảm ơn MTB . Tối ngon giấc và ngày mới vui vẻ , may mắn ..
Trả lờiXóaKhg thấy hình hoa sen vàng Muctim à ,2 con chim đang bay có dòng chữ " Mãi mãi là tình bạn đẹp " thì có , coi bộ giống Út Kiều rồi ha , nhớ xin giấy phép nha, khg thôi tui gọi đội bảo vệ nuôi chim cảnh tới thì nguy to ..hihi
XóaTình hình là nhà Út đã hoàn thành, còn nhà chị MTB Út ko thấy lịch và giờ gì hết. hi hi.
XóaĐể sang xem nhà chị MT xem , hôm trước Út qua mà ko vào được. huhu
MTB qua nhà MT bằng IE hay google chrome , Firefox , nếu là IE hình như ko thấy , MT cũng ko nhìn thấy hoa sen vàng của MT bên IE nhưng mấy bên kia thì thấy. KO hiểu sao nữa ..???
XóaLịch của chị đã hiện rồi kìa. đẹp quá. Nhưng còn thiếu icon :))
XóaMuctim phải rước " Thầy Pháp " về nhà để Thầy làm phép cho bông hoa vàng hiện ra nha ..tui sợ lắm khi qua bển ..hihi
XóaNghe muctim nói gì mà " gắc gói " quá vậy ???
Còn Út nữa , qua nhà chị mà tàn nhắm mắt đi vô làm sao thấy cảnh đẹp nơi ngôi nhà lá đon sơ này đây Út ơi ..hehe
hưa ơi cả nè..! hôm nay cố thăm mọi người chút rồi lại vào việc. chúc em vui khỏe và hạnh phúc nhé
Trả lờiXóaAnh Cả đi lâu quá nha, mau mau về để còn sửa sang nhà cửa đón tết với tụi em Nhợn Lúa nữa Cả ơi...huhuhu. Hưa cám ơn Cả và thay mặt các em chúc Cả luôn bình an nha .
XóaTình yêu của mẹ dành cho con thật vô bờ bến, ai còn mẹ là hạnh phúc nhất trên đời phải không em?
Trả lờiXóaCòn hạnh phúc nào bằng khi còn có Mẹ , tình yêu thương của mẹ luôn là thế, thương con vô bờ bến và khg quảng khó nhọc nuôi con khôn lớn , và chỉ mong sao con lớn lên trở thành người hiền lương và có ích cho mọi người. Mùa Thu Buồn húc Anh ngày mới nhiều an lành nha .
XóaNgười Tàu bao giờ cũng dữ dội đến cùng trong cách cảm !
Trả lờiXóaNghe Anh nói như vậy Mùa Thu Buồn hơi bất ngờ . Khg lẻ chỉ có người Tàu hay sao anh HHP ?
XóaỦa? Chị vẫn chưa mần đc cái kia hả Chị ?
Trả lờiXóaEm lấy Link Blog Chị dzìa mần ...thịt cái đã.
Còn nhiều việc quá, nên qua 17/01, vui chơi nhiều, Hưa nha.
Hôm trước Chị gắn lên rồi , chắc làm sai nên mọi người vào gửi khg được, nên Chị tháo xuống rồi, vả lại năm nay là năm con Rắn, nếu mọi người vào gửi toàn Rắn thì chắc Chị xỉu mất Sóng ơi ..huhu. Hưa cám ơn Lúa trước nha . Giữ gìn sức khỏe nha em .
Trả lờiXóaÚt sẽ gửi con gắn thật to qua HK cho chị yêu. haha.
Trả lờiXóaÚt cứ việc gửi nha , vì nhà Chị đâu có chỗ để Út gửi ..haha
XóaChúc bạn ngày mới vui tươi và may mắn
Trả lờiXóaMùa Thu Buồn cám ơn Anh nha, chúc Anh ngày mới nhiều bình an .
Xóa