.

.

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

Bằng Câu Cá !

( Cá Bass nguyên con , chỉ cho phép mỗi người câu 2 con thôi, nhưng phải đúng kích thước nha )

  Trước đây khi còn sống ở dưới quê, cứ mỗi sáng tui đều vác cần câu đi dạo quanh vườn của hàng xóm để kiếm it cá đem về cho Mẹ kho tiêu cho cả nhà dùng bữa, đâu cần có bằng...Hihi.
Sau này khi trở lại Saigon, rồi đi làm , thỉnh thoảng có dịp tui vẫn đi câu với các Bạn nhưng người ta nuôi trong hồ để mình câu, câu lên cân ký tính tiền, mặc dù tự mình đứng phơi nắng để câu cá, nhưng vẫn phải trả tiền nếu mình muốn số cá câu được đó , ở VN thì đi câu đâu cần phải có giấy phép câu cá.

 ( Khứa Cá Bass)
Giấy phép câu cá.
     Còn khi tui đến nơi này cứ tưởng cũng gống như vậy, nhưng nghe Anh trai nói là muốn đi câu phải có bằng câu cá, mà cái bằng này khg cần đi thi để lấy, chỉ cần vào tiệm mua thôi.
Họ bán nguyên 1 năm, hình như khoảng hơn $40 thì phải ,nhưng trước đây nghe nói mình chỉ mua bằng rồi đi câu thôi, khg cần ghi tên trên cái bằng ấy, nên đôi khi người khác mượn vẫn có thể đi câu được.
     Còn bây giờ khi mua người ta sẽ kiểm chứng tên mình qua bằng lái xe và ghi tên của mình trên cái thẻ đi câu ấy.
      Nếu lỡ như đi câu mà khg có giấy phép, thì sẽ bị phạt nặng lắm, nếu như bị phát hiện, vì những người ấy họ có thể trà trộn vào chỗ câu cá nên mình đâu có biết ai là ai...Hic...Hic.

Còn cá lớn câu lên phải đúng kích cỡ, 1 chút xíu thước tấc cũng phải thả lại …cá rô thì có thể bắt thoải mái , khg giới hạn lớn nhỏ.
Nhưng giờ có lẻ nhiều người câu, nên họ giới hạn hình như khoảng 20 hay 30 chục con cá rô thôi các Bạn à.
Một chút chia sẽ về việc đi câu phải có bằng câu cá.


Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

Bài Gì Đây ...?

Mẹ biết khg ?
        Mấy ngày qua có  Bạn chỉ làm thơ, con cũng có tập tành viết vài câu thử xem sao , nhưng thật ra con biết khả năng mình như thế nào Mẹ à. Chỉ có thơ thẩn thôi làm gì biết làm thơ phải khg Mẹ …Hic…Hic.
    Đôi khi có những điều vượt quá tầm tay mà mình  khg tự lượng sức được , vì cứ nghĩ nó sẽ vừa tầm với, nên mọi thứ đỗ bể hết Mẹ à.
Ngày ngày dạo bước lên đây
Lang thang rảo bước nơi này tìm quên
  Đã bảo khg biết mà còn bày đặt viết lung tung, thôi thì đầu óc trống rỗng, viết vu vơ cho đỡ căng thẳng cũng khg sao Mẹ nhé .
Ngồi buồn chẳng biết viết gì
Dăm đôi ba chữ có khi đỡ buồn
  Khg biết viết xong có ai đó vào đọc và hiểu con gái của Mẹ viết gì khg Mẹ nhỉ ...Hic...Hic



Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Ảnh sưu tầm!



Chỉ có vài chữ trong mỗi tấm hình trên thôi,tui cảm thấy  rất hay, rất có ý nghĩa, và cũng thật xúc động khi đọc những dòng chữ thư pháp ấy. Thanks.

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

Ai nghe mà không sợ?



2 từ bệnh viện ai nghe cũng phát sợ.
    Hồi tối này Ông Anh làm tui hoảng hồn, khoảng gần nữa đêm. Cũng may là khg sao nhưng đến gần 4 giờ sáng mới về tới nhà.
     Đâu khoảng hơn 11 giờ rưởi khuya , tui định đi ngủ thì Ông Anh qua gõ cửa phòng bảo là Anh đau ngay bên hông phải và khó thở quá, thật sự vừa nghe xong tui cảm thấy lo nên  hỏi:
Đau nhiều hay ít, đau như thế nào?
   Nếu vậy đi cấp cứu ngay xem sao, vì mình sợ để đến sáng khg biết sự tình như thế nào. Các Chị đều ngủ, vì mai phải đi làm sớm, tui khg dám đánh thức, nhưng cũng may 2 thằng cháu còn thức thế là tui gọi đi với tui, và có Chị Dâu đi cùng tới bệnh viện.
Trên đường từ nhà tới bệnh viện khoảng hơn 15 phút.
    Đến đó cũng hơn nữa đêm, may là có phòng trống và Bác Sĩ cũng có mặt khg lâu mấy, có lẻ vì hơn nữa đêm?
   Một phần vì lo và sợ nên huyết áp có hơi cao, nên họ phải để Ông Anh nằm đó cho nhịp độ ổn 1 chút mới bắt đầu tiến hành lấy máu làm xét nghiệm, cũng mất mấy tiếng hồ từ lúc vào đến bệnh viện cho đến khi ra khỏi chỗ ấy.
   Rất may là khg bị gì họ bảo tại bao tử yếu nên ăn trúng món khg chịu nên nó hành như vậy…Hic…Hic
Vậy mà cũng gần 4 giờ sáng mới về lại nhà, ngủ được chút trời sáng mất tiêu…Huhu, vì Ông Anh khg biết ở nhà 1 mình có được hay khg ? Rủi có chuyện gì hay bị đau trở lại thì  ra sao, nên  hôm nay tui xin ở nhà để giữ "Big Baby"…Hihi
Có lẻ 1 phần do thuốc uống nên sáng giờ Ổng ngủ , nhưng chút lại thức và ngủ tiếp lại vì mệt.

       Nhìn thấy Anh mình nhắm mắt ngủ mà khuôn mặt khg thoải mái lắm, hơi nhíu lại vì vẫn còn đau âm ỉ, tui thấy thật xót xa.
       Cũng cầu mong sao cho bệnh đừng tái phát lại.
     Mặc dù vẫn biết trời kêu ai nấy dạ, nhưng làm sao khg đau lòng khi thấy người thân của mình bị như vậy phải khg các Bạn.
Cầu chúc cho các Bạn luôn bình an nha.



Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Mother !

        Chỉ có từ Mother thôi, mà người ta có thể sắp xếp và viết những câu thật hay các Bạn à, lang thang tui thấy rất hay  nên đem về post lên chia sẻ với các Bạn. Thanks


Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

Thơ Tặng Mẹ!


Đường đời nhiều lắm phong ba
Nhưng con sẽ cố vượt qua Mẹ à
Đến ngày nào đó đi xa
Con đây cất bước mình ta với mình
Mặt trời rọi sáng bình minh
Giờ đây con sẽ an bình mà đi
Mẹ ơi chớ bận lòng chi
Những lời Mẹ dặn con thì chẳng quên.
05/20/2013
(MTB)
 
Cũng nhờ có Bạn Bè chỉnh sửa dùm tui bài thơ này.

Mùa Thu Buồn rất cám ơn các Bạn đã luôn bên cạnh chia sẻ và động viên .



Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Tui Tập "Mần Thơ"!



Dạo này tui học "mần thơ"
 Cho nên không có thì giờ chơi rong.
 Mơi này khi học đã xong
Tui đây sẽ bước thong dong bên đường.
Thương thì tui chẳng mong vương
Vì nay biết được tình thường dối gian.
Bên lề chỉ ngó lòng an
Về đâu để biết gian nan đọan trường.
Thương người cũng chỉ là thương
Trời trăng thay hướng vận phương đêm ngày.
                            La cà khắp chốn nơi này
Chia buồn sẻ ngọt vui vầy gửi trao.
Hiểu và thông cảm cùng nhau
Vụng về con chữ dăm câu tỏ bày. 
Vu vơ theo gió cùng mây
Cùng bao Bạn hữu dựng xây vườn hồng
                           Bao nhiêu những chuyện đau lòng
Tui xin gửi lại nơi này được không?
Mong rằng tất cả u buồn
Từ nay  bỏ lại bên "chuồng lăng quăng"?
Tặng NGƯỜI 2 chữ bình an
Một đời hạnh phúc lòng thành nơi tui.
05/14/2013 
(Mùa Thu Buồn) 
Bài này tui có nhờ Bạn Bè chỉnh sửa dùm, nên có vẻ cũng xuôi chèo hơn lúc tui làm ban đầu, vì vậy các Bạn đừng ngộ nhận là tui làm toàn bộ nha, nhưng nói chung cái ý là tui tự nghĩ ra, nên các Bạn mà họa thơ , tui nói xin lỗi trước , có thể tui khg biết họa lại mà chỉ trả lời bình thường thôi nha, nếu biết tui sẽ cố họa lại, cho vui nhà với các Bạn thôi ...Hihi.



Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Mẹ Tôi !

    
 Ngày xưa lúc còn ở quê, nếu tui nhớ khg lầm thì làm gì có ai biết đến ngày của Mẹ, nhưng tui thiết nghĩ, nếu mình luôn tôn kính 2 bậc sanh thành thì ngày nào cũng là ngày của Mẹ, và Ba, đúng khg các Bạn?
   Ba ra đi thật đột ngột , để lại cho Mẹ 1 gánh nặng thật lớn trên vai, một mình Mẹ vất vả lo toan mọi bề trong ngoài.
 Từ việc kiếm tiền nuôi sống cả gia đình và còn phải làm sao dạy dỗ các con nên người để khg phụ lòng của Ba nơi chín suối.
  Anh, Chị lớn chỉ đỡ đần phụ giúp Mẹ chỉ 1 phần nào việc trông coi các em và chút việc nhà thôi.
  Mẹ mở tiệm tạp hóa bán ở nhà, để vừa cơm nước và chăm lo cho Ông Nội. Tuy vậy việc buôn bán khg mấy thuận lợi cho lắm đối với 1 góa phụ từ trước chỉ ở nhà lo việc cơm nước,giặt giũ và  chợ búa.
Nhà vẫn luôn thiếu trước hụt sau, nhưng Mẹ khg than van hay có  lời trách móc vì việc buôn bán lỗ lã, mà chỉ biết cố gắng làm sao để Ông Nội khỏi lo và các con có cái ăn, cái mặt như người ta.
Nhưng làm sao Mẹ có thể giấu Ông Nội được chứ. Cũng chính vì vậy Nội rất thương Mẹ vả bảo các cháu phải tự biết chăm lo cho mình để Mẹ đỡ vất vả hơn.
Cũng vì thương Mẹ như con gái nên có lần Ông Nội bảo đã ngắm nghía 1 chỗ mà Ông rất vừa ý để phụ Mẹ chăm lo cho các con, nhưng Mẹ từ chối và bảo, nếu thế sau này Mẹ khg cam tâm khi gặp lại Ba vì khg làm tròn bổn phận dâu thảo Mẹ hiền, cho dù Ông Nội có khuyên cách nào và bảo Mẹ vẫn có thể ở lại bên cạnh Nội và các con trong ngôi nhà đầy tình yêu thương như trước, vì người Nội làm mai cho Mẹ cũng là 1 trong những người Bạn của Ba.
Khi Mẹ nói vậy Ông Nội chỉ còn biết thương Mẹ thật nhiềuvà đành chìu theo ý Mẹ thôi.
Rồi năm tháng qua đi, dáng Mẹ đã gầy, nay lại gầy hơn vì các con mỗi ngày 1 lớn, còn tuổi Mẹ mỗi ngày cũng lớn theo.
Tình Mẹ thật bao la và làm sao có thể kể hết những gì mà Mẹ đã cực khổ với gia đình.
 
Mẹ rất hiền và nhân từ, từ khi tui biết đến lúc Mẹ nhắm mắt xuôi tay, chưa bao giờ Mẹ đánh chúng tui 1 roi, cho dù có 1 ai đó phạm lỗi. Mẹ nói đánh con khg phải là cách dạy tốt, vì biết đâu chúng chỉ sợ ngay trước mặt , rồi sau đó thì sao?
Cũng chính vì vậy mà mẹ được mọi người rất quý mến.
Còn đối với chúng tui Mẹ là 1 Bà tiên rất hiền, nhưng cũng rất nghiêm khắc, mặc dù mẹ khg to tiếng mắng con cái bao giờ các Bạn à.
 Đến khi các con khôn lớn Mẹ chưa hưởng trọn 1 ngày vui thì phát hiện mình có bệnh mà là giai đoạn cuối,thật nghiệt ngã biết bao, có lẻ vì trước đây Mẹ quá lao lực, nên có bệnh mà khg biết và cứ để vậy nên căn bệnh quái ác đã cướp đi người Mẹ hiền của chúng tui.

Nỗi mất mát này thật lớn biết bao khi Anh, Chị, Em chúng tui từ nay lại mất đi người Mẹ hiền mà suốt đời chỉ biết chăm lo cho người khác, khg màng gì đến sức khỏe của mình.
Đối với tui Mẹ là tất cả, niềm tin, nghị lực và để có được cuộc sống như ngày hôm nay, tui vẫn phải nói lời biết ơn đến Mẹ, Người đã tạo cho tui cuộc sống này và cũng chính Mẹ đã tiếp cho tui nghị lưc để vượt qua những chuyện khg may đã xảy ra trong quá khứ.
Vì vậy đôi khi muốn suy nghĩ điều gì hoặc muốn làm điều gì đó hơi xấu 1 chút, hình ảnh Mẹ tần tảo lại làm tui chùng bước và khg cho phép mình phụ công lao của Mẹ đã dạy dỗ nuôi tui khôn lớn trên đôi vai gầy nhỏ bé của Mẹ.
 Mẹ tui là thế đấy, và giờ đây chắc các Bạn biết vì sao tui hay thường luôn miệng nhắc về Mẹ mình.
Cầu chúc mẹ luôn mỉm cười nơi chín suối Mẹ nhé. 
Nhân ngày Mother’s Day 12/5 . Tui xin kính chúc cho những người Mẹ luôn được mĩm cười bên cạnh các con của mình, và xin cầu mong cho những người vẫn còn Mẹ hãy đừng để cho nước mắt Mẹ rơi các Bạn nhé.
Những đóa hồng đỏ xin dành tặng đến những ai còn Mẹ, và những bông hồng trắng xin gửi đến những người cùng cảnh ngộ mất Mẹ giống tui, chỉ là 1 chút chia sẻ và tấm lòng của tui xin gửi đến tất cả các Bạn. 

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Oan Ức Quá Đi !



   Từ trước tới giờ chắc ai cũng biết tui khg biết mần thơ , mà văn thì lại quá dỡ cũng khg biết viết thế nào , nghĩ gì thì viết nấy , nhưng có điều tui rất thích những hình ảnh hay, lạ, đẹp và ấn tượng , nên hay sưu tầm post lên thay thế vụ mần thơ .


  Vậy mà cũng vì tấm hình trên nên hôm qua có người bảo tui là CHẢNH, nghe mà tức muốn chit , ngay từ đầu tui đã cảnh báo và nói là hình lạ sưu tầm đem dìa, khg phải do tui viết, vậy mà còn bị oan , đôi khi muốn chia sẽ thôi sao mà có người " ác mồm " thế khg biết ,quá " oan ức " cho tui quá đi...hic...hic,  bực lắm luôn ah ,các bạn thấy sao , có phải là tui nói đúng hay khg ?



Rất Hay và Chuẩn ! ( sưu tầm )


  Một chút chia sẽ với các Bạn về những điều tui " lượm "được , nhưng vẫn " có xin phép " đàng hoàng nha ...!