Được trở lại thăm quê hương sau gần 12
năm xa cách, trong lòng tui bao ngỗn ngang , nôn nao , hồi hộp và 1 chút
lo lắng….?
Nghe mọi người nói, mọi thứ đều thay đổi :
Đường phố đông xe hơn trước.
Và những con đường được chắn bởi những lằn ranh chính giữa, để bảo đảm an toàn giao thông cho tất cả những người lưu thông trên đường phố.
Xe Cộ và những tiếng ồn cũng nhiều hơn xưa..
Mọi người ra đường ai ai cũng đều che kín mít từ đầu cho tới chiếc vớ ở chân...ngộp...ngộp.
Những ngôi nhà xây cất hình như cũng cao hơn thì phải..Hihi
Và còn có những cây cầu vượt bắt qua những ngã tư mà trước đây khg có.
Đa phần mọi thứ đều thay đổi...
Nhưng chỉ có mỗi 1 điều khg thay đổi từ trước đến giờ là :
Những người xa quê trở về khi đến sân bay Tân Sơn Nhất đều được các anh Hải Quan " rất quan tâm hỏi han " với 1 giọng điệu " thật dịu dàng và dễ thương " khg thay đổi... Hehe
Suốt chặng đường dài gần 14 tiếng
bay, mắt tui cay xè nhưng khg làm sao ngủ được, chỉ mong sao đường bay
sẽ rút ngắn để mau về tới nơi, vậy mà phải ngồi đợi ở Đài Loan để
đổi chuyến bay về Saigon cả 3 tiếng...Hic...hic.
Nếu tính cả 3 tiếng ngồi đợi, cộng
lại gần 20 tiếng mới về đến Saigon....Mệt.
Vừa rời khỏi máy bay chúng tui tranh
thủ đi vội vàng để vào trong làm giấy tờ .
Bao nhiêu là người đứng chờ để đến
phiên mình làm cho xong để còn ra ngoài lấy hành lý về nhà.
Khách chờ xếp hàng rất đông, còn các
Anh Hải Quan thì lại rất thoải mái và ung dung, khg có gì vội vã, có
lẻ các Anh nghĩ rồi cũng tới lượt thôi, gấp gáp chi , trước sau cũng
xong …Hic…Hic.
Cứ chờ mà sốt ruột….lần hồi cũng
tới phiên chúng tui.
Anh Hải Quan rất " quan tâm và hỏi thăm
rất lịch sự "
Chị về khg có quà cho em sao….??
Chị tui giả vờ bảo vì mới về lần đầu nên
khg biết, em thông cảm nhé, lần sau dìa sẽ có quà gửi biếu em….!
Lần sau…Hehe
Cũng y như nhau….nhưng có điều lạ ,
các Anh Hải Quan " dễ thương " ấy khg bao giờ dám " quan tâm " người nước
ngoài, chỉ đặt biệt " quan tâm " người Việt mình thôi các Bạn à….!!!
Ngộ thiệt…!
Một cửa ải đã qua và cuối cùng tới
khâu lấy hành lý….hic...Hic.
Hầu như những người làm việc trong ấy
đều giống nhau về cách " quan tâm, chăm sóc rất tận tình " thì phải...?
Vừa mệt vì chặng đường bay khá dài.
Vừa
lo khg biết có đủ hành lý hay khg..?
Các anh Hải Quan
rất " nịch sự " hỏi thăm , khg có gì khai báo seo..??
Ngộ hen, khai
báo chi, mà có hàng quốc cấm đâu mà tui khai báo….
Vậy là họ lại
tỏ ra " rất dễ thương " nói năng rất ư " là dịu dàng ".
Anh kia đẩy cái
xe lên phía trên này nè.
Anh kia tui nói
sao khg nghe..
Anh kia……và …..Chị
kia……còn gọi tiếp đến khi Anh Trai tui làm xong công chuyện, thực ra
cái Vali nặng muốn chết, lúc nào cũng phải 2 người khiêng, vậy mà
hông biết ma quỷ xui khiến seo đó, tui rinh cái 1 trước con mắt thật
đáng nễ của các Anh Hải Quan……
Và lúc đó có 1
giọng khác của anh Hải Quan nào đó đứng gần lại ra giọng thật "
nhẹ nhàng " với Anh tui.
Anh kia lại đây…..
Thì ra họ cho
Anh tui xem Qui đi ô ….
Họ khg đếm đầu
người đi bao nhiêu hành lý, mà chỉ đếm mỗi mình Anh tui sao đi nhiều
đồ qué….
Trong khi đó
người khách nước ngoài đi sau tui lại đi qua với hành lý thật lẹ làng
mà khg anh Hải Quan nào " quan tân
hỏi han " cả…..??
Trong khi đằng kia nghe Anh tui nói.
Tui gửi các Anh
cà phe nha, vẫn cái giọng " dễ thương " khi nãy gọi Anh tui. Anh để đó
đi và về nhà chơi với gia đình vui vẻ nha Anh.
Có vui khg ta khi trải qua " cú sốc bất đắc dĩ " mà dường như vẫn lặp đi lặp lại đối với những người xa quê trở về trong nỗi niềm nhớ quê..
Và thử
hỏi có vui khg khi " bị quan tâm " nhiều như vậy,
và thử hỏi tại sao
và tại sao cứ phải " quan tâm " người Việt của mình thôi dzị các Bạn.
Một chút bức xúc và bực bội sau chuyến
về thăm quê tại sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất….hic...hic.